“Một là đầu của Tử Vi đời đầu, hai là một đoạn xương ngón tay của Câu Trần đời đầu. Sở Lệnh Tây đã luyện xương ngón tay thành ‘Tinh Thần quyền ấn’, còn cái đầu lâu kia thì Sở gia giao cho Tinh Tú tiên tông. Nó được Tinh Tú tiên tông tế luyện thành một cái pháp khí trấn tông cực kỳ bí ẩn, có người nói nó có thể giúp đệ tử của bọn họ trực tiếp điều động lực lượng của sao trời, không cần phải thông qua các vị Tinh chủ kia, hơn nữa còn tiếp cận với diện mạo nguyên thủy hơn.”
Vũ Côn Luân nhàn nhạt giải thích: “Vì vậy bọn họ chỉ có quan hệ hợp tác với các ngôi sao thôi, các Tinh chủ cho bọn họ mượn lực, thì bọn họ sẽ mạnh hơn, nhưng nếu như các Tinh chủ thu hồi lực lượng, vậy bọn họ cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều.”
Vũ Côn Luân nói đến đây thì hơi chậm lại: “Bệ hạ, không thể tiếp tục như vậy. Thần xuất chiến trước, ngăn cản Chu Tri. Kính xin bệ hạ để Sở Mính ra tay! Có điều, chuyện ngày hôm nay hơi quỷ dị, bệ hạ cần cẩn thận nhiều hơn.”
Chu Tri kia rõ ràng là dùng bản thân làm căn cơ, dẫn dắt thuật sư trong sương thi pháp.