“Trẫm đã biết việc này!”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì mỉm cười, ánh mắt lấp lóe: ‘Quý tộc không ngại phối hợp thêm với bọn họ, trẫm cũng vui khi nhìn thấy cảnh đó.”
Hoàng Nhạc Bạch không khỏi hiện ra vẻ nghi ngờ và khó hiểu.
‘Vô tận băng nguyên’ là nơi không người, mấy vạn dặm đều là cảnh hoang tàn vắng vẻ.