Lê Tham không khỏi thở dài một tiếng: “Phải nói là rất gay go, hai tên Tử Vi và Câu Trần kia đã dốc toàn lực, mà hai thần Âm Dương lại không ra tay cản trở.”
“Tử Vũ thì còn tốt, chỉ cần tĩnh dưỡng là có thể khôi phục như cũ. Táng Thiên thì hơi phiền phức, đừng thấy chiến đấu kết thúc mà hắn vẫn còn yên lành, thật ra đều dựa vào Sinh Mệnh chi pháp của Mộc Kiếm Tiên để chống đỡ. Hai ngày trước hắn bị huyết sát tập kích, hầu như mất khống chế.”
Hắn lại lấy ra một bình ngọc, ném về phía Sở Hi Thanh: “Táng Thiên nhờ ta tạ lỗi hộ, lần này thật sự là không thể đến. Nhưng hắn đã để ta mang thứ ngươi muốn đến rồi.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì cười khổ.