Hai huynh đệ nhìn nhau một chút, tâm lý đều hiểu rõ.
Nhân phẩm của vị Sở sư huynh này là không chê vào đầu được, chỉ là quá háo danh, tranh cường háo thắng, thích làm náo động.
Tuy nhiên, nói đến Thần Tú Thập Kiệt đao, vẻ mặt Hồ Khản lại nghiêm túc: “Sở sư huynh, có người nói ngươi đã ước hẹn với Phong Đao – Vương Mệnh, ngày mai sẽ chiến đấu ở bến tàu Thành Tây? Không biết Sở sư huynh nắm chắc mấy phần?”
Sở Hi Thanh nghe vậy liền nở nụ cười, dùng đũa gắp thức ăn: “Vấn đề này ta không thể đảm bảo trăm phần trăm được. Nhưng Vương Mệnh đã quấn lấy ta mấy ngày khi ở trên sông, nên ta đã nhìn thấy một bộ phận ảo diệu trong đao của hắn. Nếu như hắn chỉ có chút trình độ đó, vậy thì phần thắng của hắn không lớn đâu.”