Triệu Thất Gia không cam lòng nói: “Đáng trách! Cái thằng nhãi ranh nhà người trí dũng song toàn, lòng dạ độc ác, rõ ràng là phong thái của kiêu hùng, không biết sau này sẽ mang lại tai họa gì cho toàn bộ Đông Châu! Triệu mỗ chỉ hận mình vô năng, không thể giết ngươi tại đây, trừ mối họa lớn cho triều đình. . .”
Ánh mắt của Sở Hi Thanh thì lại lạnh lùng và hờ hững.
“Ta nói rồi, chỉ cần Tư Không Thiện chôn cùng Cuồng thúc của ta. Đông Châu chắc chắn sẽ thái bình, sẽ không xảy ra chuyện gì cả. Ta cũng đã nói, nếu như các ngươi muốn vẽ đường cho hươu chạy, thì đao của Sở mỗ cũng không nói chuyện tình cảm.”
“Vẽ đường cho hươu chạy?”