Hắn khẽ mỉm cười, thu Kim Ngọc Lương Duyên đao vào trong vỏ: “Tổng cộng bốn mươi bốn chiêu, ngươi là hạng 4 Thần Tú Thập Kiệt kiếm, mạnh hơn Chúc Không Minh nhiều.”
Sở Mính nghe vậy thì cắn chặt hàm răng, gần như là nghiên răng nghiến lợi.
Nàng không thường xuyên giao đấu luận bàn với người khác, cũng không thích cảm giác thua cuộc này!
Đặc biệt là khi chung quanh có rất nhiều người quan sát hoặc cổ vũ. Khi những người này hoặc là ổ lên, hoặc là cảm thán, hoặc là mừng rỡ nghị luận, Sở Mính chỉ cảm thấy mặt mình đỏ bừng, chỉ cảm thấy nhục nhã đến tột đỉnh.