Khóe môi Phương Bất Viên co quắp lại, thầm hô một tiếng phiền phức.
Hắn gật đầu, giọng ồm ồm: “Cũng được!”
Hắn lại nghĩ thầm, xem ra người này cũng chỉ thành thật có hạn, tính ra thì thời gian cảnh giới của hai người cũng gần như nhau.
Sở Hi Thanh thì đang nhìn chằm chằm vào võ đạo bảo khố của mình.