Lúc này, Sở Vân Vân lại nghĩ đến lời Sở Hi Thanh dặn dò, nàng hơi nhăn nhó một phen, cuối cùng vẫn mở miệng: “Hạ sư bá bây giờ không chỉ là đạo tâm bị hủy, thần trí phân liệt, mà còn tự đóng kín bản thân, chống cực tất cả trị liệu từ bên ngoài. Ta nghĩ nếu đã vậy, không bằng để hắn quên đi quá khứ, bắt đầu lại từ đầu.”
Nàng nói vài câu thì lại cảm giác như mấy lời này của Sở Hi Thanh rất có đạo lý, không phải là vô căn cứ, trong mắt cũng có thêm vài phần tự tin.
Lý Trường Sinh không khỏi hít một tiếng, rồi rơi vào suy ngẫm.
Nếu như đây là Sở Hi Thanh nói, hắn nhất định sẽ cho rằng đây là ý nghĩ kỳ lạ, không đáng tin.