Trên mặt Trưởng Tôn Nhược Ly là một mảnh trắng bệch.
Lúc này, nàng lại nhíu chặt lông mày.
Nàng vừa đau thương và lo lắng cho thương thế của Vấn Thù Y, vừa lo lắng cho hành vi khác thường của Vấn Thù Y.
Muội muội là người thông minh, lẽ nào thật sự không biết nàng đang lo lắng về thứ gì sao?