Lục Loạn Ly thì lại liếc mắt nhìn bốn phía: “Ta cảm giác bọn họ còn sống, còn có linh thức và ý chí, có chiến ý và chấp niệm mãnh liệt, bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh lại.”
“Chắc hẳn là ý thức chìm vào ngủ say, một mặt là mượn trận pháp và địa mạch để dưỡng thương; một mặt là bảo dưỡng linh hồn bất diệt, chờ đợi ngày tái chiến với Cự linh. Dưới mấy ngàn năm uẩn nhưỡng, chuyển hóa thành hình thái sinh mệnh đặc thù, tình hình này có chút tương tự với sát thi.”
Trong mắt nàng hiện lên một tia kỳ dị, giọng nói đầy kính phục: “Hình như Vũ Liệt thiên vương còn để lại pháp môn điều khiển bọn họ, pháp môn này hẳn là được cất giấu trong ngọc tỷ trên tay hắn. Chỉ cần ngươi thức tỉnh bọn họ, Đại Ninh lập tức bị bình định.”
Chắc là Vũ Liệt thiên vương lo lắng sau khi chuyển hóa thành thân thể kim loại, bản thân sẽ trở thành mối họa của nhân tộc, cho nên tự nguyện bị người khống chế.