Sở Hi Thanh nhất thời nhướng mày: “Thần Bàn Nhược?”
Hiện giờ hắn đã có năng lực nói tên Thần Bàn Nhược mà không bị thần cảm ứng.
“Tại thời đại Thiên đế đời đầu, Thần Bàn Nhược không chỉ là trợ thủ đắc lực của thiên đế đời đầu, mà còn kế thừa sức mạnh của nàng sau khi nàng chết. Có người nói hai ngàn vạn năm nay, Thần Bàn Nhược vẫn đang mưu đồ phục sinh Thiên đế đời đầu, mấy đại kiếp nạn trong thiên địa từ thời hỗn độn đến nay, đều có cái bóng của hắn ở phía sau.”
Mộc Kiếm Tiên nhìn Sở Hi Thanh, lời nói hàm chứa nhắc nhở: “Hi Thanh, gần đây ngươi qua thuận lợi. Mấy đời thiên đế của nhân tộc các ngươi, cả Thời Thần - Chúc Quang Âm, Dương Thần – Thái Hạo, Cung Thần – Thiên Nghệ, Huyền Hoàng thủy đế… tất cả bọn họ đều gặp biến cố vào lúc bọn họ đắc ý nhất, rồi rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, tất cả đều có cái bóng của Thần Bàn Nhược.”