Cùng lúc đó, Mộc Thần – Linh Uy đang cưỡi trên một chiếc thuyền gỗ khổng lồ, phi độn trong một dòng sông tràn trầy lực lượng âm minh.
Quanh chiếc thuyền gỗ còn có ba ngàn chiếc thuyền nhỏ hơn một chút, chúng bảo vệ hai bên trái phải và chung quanh.
Lúc này, trong một khoang thuyền trên thuyền gỗ, Cửu Phượng chắp tay sau lưng nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Tử Hà Nại Lạc?”
Cửu Phượng nghe thấy hai chữ Nại Lạc, không khỏi nhíu chặt lông mày, nội tâm rất không vui.