“Còn có thể có phản ứng gì? Quận úy Thẩm Chu triệu tập thuật sư để xua tan. Nhưng thời gian lại không đúng, đúng lúc có mưa dầm, tuy rằng bọn họ đã dùng cuồng phong xua tan sương mù, nhưng một làn sương tan đi thì một làn sương khác lại đến, chỉ là sương mù hơi nhạt một chút thôi.”
Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch bật cười một tiếng: “Vì vậy, Thẩm gia và Thượng Quan gia, Long gia bây giờ cũng không dám vọng động. Lúc trước, Thẩm Chu đã triệu hồi đệ đệ Thẩm Tu của hắn về, Thượng Quan Thần Hạo cũng gọi hai tộc đệ bái vào Vô Thượng huyền tông trở về.”
“Nhưng mặc kệ là Thẩm gia cũng tốt, Thượng Quan gia cũng được, lúc này đều không thể không tập trung tộc nhân và gia tướng về phủ, không dám hành động lỗ mãng. Long gia thậm chí còn không thể tụ tập với Thượng Quan gia. Ngay cả Thẩm Chu và Thượng Quan Thần Hạo cũng lo lắng cao thủ thần bí kia sẽ đồ sát cả nhà bọn họ.”
Thiết Tiếu Sinh không khỏi cười ha ha: “Tiểu Sở đúng là không làm người khác thất vọng.”