“Dễ nói!” Hạ Hầu Đông cũng giơ chén rượu lên, vẻ mặt hờ hững: “Nhưng mà ta thấy rất khó hiểu, nếu Thái thú đại nhân có chuyện muốn bàn, trực tiếp nghị sự ở nha môn là được, cần gì phải đến nơi này?”
Hắn liếc mắt nhìn ra ngoài cửa: “Sát Sinh lâu là nơi làm chuyện xấu, hung hăng ngang ngược, coi thường pháp luật, hoàn toàn là thủy hỏa bất dung với triều đình chúng ta.”
“Có một số việc không tiện nói ở nha môn. Người bên kia hơi phức tạp, dễ bị tiết lộ.” Tư Không Thiện hơi lắc đầu, hắn bình tĩnh nhìn Hạ Hầu Đông: “Thời gian cấp bách, ta liền nói tóm tắt vậy. Hạ Hầu huynh có ý với chức Thái thú của bản quận không?”
Hạ Hầu Đông nghe vậy thì hơi sững sờ, hắn nhìn ánh mắt của Hạ Hầu Đông, mặt hàm chứa vẻ kinh dị: “Thái thú nói vậy là có ý gì? Hạ quan nghe không hiểu.”