“Đây chính là Thiên Khí viện. . .”
Tông Linh Uy dẫn Sở Hi Thanh dừng lại trên hư không, chỉ về tòa kim đỉnh ba chân cao chừng 170 trượng, dài rộng cũng đạt bảy mươi trượng: “Đó là Tam Muội Luyện Thần đỉnh’. Dẫn thần viêm của Địa tâm, tinh hỏa của Nhật nguyệt, tâm hỏa của Phàm thế, tam muội hợp nhất, được xưng là có thể luyện hóa tất cả vật chất trong thiên địa, có người nói nó còn có thể luyện hóa cả cự thần thời cổ đại.”
“Tam Muội Luyện Thần đỉnh có tám mươi mốt cái phân đỉnh, là thánh vật mà Luyện khí sư trong thiên hạ mơ ước. Nơi này không chỉ tụ tập rất nhiều Luyện khí sư mà tông ta dốc lòng bồi dưỡng, mà còn có rất nhiều Luyện khí sư nổi tiếng đến đây vì nó. Bọn họ coi nơi này thành nơi chứng đạo, cũng rất chờ mong lời mời của Thiên Khí viện.”
Sở Hi Thanh nhẹ nhàng liếc mắt nhìn cái kim đỉnh ba chân cực lớn kia, trong lòng cũng tràn đầy sóng lớn.