“Quý tiên sinh.” Thạch Nhậm Trọng cười nói trước khi Quý Tinh Hỏa mở miệng: “Lần này anh muốn triệt để nổi danh rồi.”
Ánh mắt Quý Tinh Hỏa lóe lên, “Vũ Vương quen biết tôi?”
“Vũ Vương chỉ là cách gọi yêu mến của fan hâm mộ, riêng tư tôi không dám nhận, tôi hy vọng bạn bè đều gọi tôi là Nhậm Trọng là được.” Thạch Nhậm Trọng vội vàng lắc đầu, giải thích: “Tôi cho câu lạc bộ đi hỏi bộ phận bán vé của sân vận động, biết được tên của anh, xin thứ lỗi.”
“Thì ra là vậy.” Quý Tinh Hỏa chợt gật đầu.
Thật ra hắn cũng đã ý thức được.