Quý Tinh Hỏa không nhịn được cười, nhìn thấu tâm tư của nàng, trêu đùa: “Gấp gáp giục anh dung hợp dị chủng như vậy, có phải muốn chuyển hướng sự chú ý của anh không?”
Triệu Mạn Anh lập tức lắc đầu, “Làm gì có!”
“Yên tâm, anh đâu có ăn thịt em.” Quý Tinh Hỏa nhún vai, “Chúng ta ở chung lâu như vậy rồi, chẳng lẽ em còn chưa biết tính cách anh?”
“Em biết anh không làm bậy.” Triệu Mạn Anh khẽ gật đầu, cắn nhẹ môi, “Nhưng em sợ mình không kiềm chế nổi.”
“Ách…”