Hai tay hắn giơ lên một chiếc đỉnh đồng, tựa như nâng cả tòa núi, hung hãn nện về phía tu sĩ trước mặt.
Pháp bảo, Thiên Sát Đỉnh!
"Oanh!"
Một đỉnh rơi xuống, pháp lực cuồn cuộn theo sau, Độc Cô Ngao tại chỗ bị nện cho tan xương nát thịt, bùn đất bắn lên cao vài trượng.
Đợi đến khi Trần Tam Thạch giơ đỉnh lên lần nữa, liền thấy trên mặt đầm lầy không có chút máu thịt, chỉ còn một đống cành cây mục nát.