Lời vừa dứt, Hoàng Lão Cửu ngón tay bấm quyết biến ảo khôn lường, chiếc bầu rượu cũ kỹ đeo bên hông bỗng phình to giữa không trung, miệng bầu phun ra làn sương rượu biếc ngọc. Trong làn sương ấy vang lên âm thanh vang dội tựa hồ cổ mộc hồng hoang đang vươn mình trỗi dậy.
Một cây đại thụ thông thiên từ trong màn sương hỗn độn mọc lên, thân cây cao ngất hơn trăm trượng, lớp vỏ phủ đầy tinh thể hình vảy rồng, tỏa ra ánh kim loại âm trầm, tựa hồ toàn bộ thân cây đều được đúc từ thanh đồng.
"Răng rắc—"
Từ thân cây, vô số dây leo như du xà mềm mại bắn ra, nhưng thực chất lại sắc bén và bền chắc hơn cả phi kiếm!
"Choang! Choang! Choang!"