"Đứng dậy không nổi nữa rồi sao?"
Tào Tiếp nheo mắt, giọng nói hung ác: "Vậy thì nằm xuống nghỉ ngơi cho tốt đi."
Hắn không hề nương tay, xé toạc màn mưa lao tới tập sát, kiếm phong ngân vang không ngừng trong lôi quang, đâm thẳng tới yết hầu.
Trần Tam Thạch lại hít một hơi sâu, gắng gượng bật dậy, dùng trường thương gạt phăng một kích trí mạng, rồi lại loạng choạng lùi lại trong màn mưa xối xả. Hắn xé đai lưng, buộc chặt trường thương vào cánh tay gần như đã mất cảm giác.
Tào Tiếp nhìn đối phương chật vật chống đỡ, ánh mắt càng thêm phẫn nộ, kiếm chiêu mang sát ý cũng càng lúc càng hiểm.