"Dù sao cũng đều là tội chết không thể nghi ngờ!" Ninh Trường Quần mười phần tự tin nói ra: "Ta thay Đốc Sư đại nhân phân ưu, cũng không phải là không thể."
"Ninh tướng quân." Phòng Thanh Vân đẩy xe lăn về phía trước, chậm rãi nói: "Hành vi của ngươi không giống như là phân ưu, bộ dạng gấp gáp như vậy, ngược lại giống như cực kỳ sợ hãi xuất hiện ngoài ý muốn, vội vàng giết người diệt khẩu."
"Phòng tướng quân?" Ninh Trường Quần sững người: "Ngươi nói vậy là có ý gì?"
"Không có ý gì cả." Phòng Thanh Vân lạnh lùng nói: "Cho dù không phải giết người diệt khẩu, nhưng nếu chưa được chủ soái đồng ý mà tự ý giết nhiều tướng sĩ như vậy thì tội đáng xử thế nào?"
"Hơn nữa, bọn họ đều là người dưới trướng của Ninh tướng quân, nếu bọn họ đều đáng tội chết thì Ninh tướng quân thân là chủ soái, chẳng lẽ không có chút trách nhiệm nào sao?"