Trần Tam Thạch dừng lại trước cửa Hồng Tụ Lâu – thanh lâu lớn nhất ngõ Hoa Liễu, nhìn mấy chữ to trên bảng hiệu.
Từ khi đến thế giới này, đây là lần đầu tiên hắn bước vào chốn ăn chơi như thế này.
"Vị công tử này, xin mời vào."
Chưa kịp đứng ở cửa hai nhịp thở, Trần Tam Thạch đã được hai cô nương tiếp khách dắt vào trong.
Khác với tưởng tượng của hắn, thanh lâu cao cấp không chỉ có cảnh tượng ôm ấp, say sưa, mà còn có đủ loại hình biểu diễn tài nghệ, đặc biệt là các loại nhạc cụ, chỉ cần nghe thôi đã cảm nhận được trình độ cực cao, không có tám năm mười năm khổ luyện thì không thể nào đàn được.