Tính đàn hồi và độ dẻo dai của gân con độc thú này đều cực kỳ kinh người, hắn thử phát lực, vậy mà trong thời gian ngắn không thể bứt đứt, chẳng trách nó chỉ cần nhảy một cái đã mấy chục trượng, nếu đứng xa một chút nhìn lại sẽ giống như đang bay, dùng nó làm nguyên liệu chính chế tạo ra dây cung, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì khi kéo cung trăm thạch.
Thịt của độc thú thì không thể ăn được, xương cốt cứng rắn, nhưng cũng không tốt bằng huyền thiết, đối với hắn hiện tại mà nói cơ bản là không có giá trị gì quá lớn, tiếp theo lại còn phải đi về phía trước, nên chỉ thu gân lại, để thi thể lại tại chỗ.
Núi thứ chín.
Trần Tam Thạch vừa tiếp tục tiến về phía trước thăm dò, vừa tìm kiếm thứ hắn muốn.
Quỷ mạch mộc và Đoạn Tục Thảo.