“Được rồi, ta đi.”
Nữ đế nhắm mắt lại, lạnh lùng nói: “Ta đồng ý với tỷ, đến Lang Cư Lư Sơn xem, nhưng ta không quản chuyện khác, nhiều nhất chỉ cứu mạng hắn.”
“Được nha.”
Lúc này Cố Tâm Lan mới đặt bút son xuống, đứng dậy kéo tay nữ đế: “Muội muội, như vậy không được đâu, dù có tu hành thế nào, cũng không thể không nhận người thân, hắn là tỷ phu của muội, hơn nữa ta thấy Độ Hà, chẳng phải muội cũng thích nó sao?”
“Chỉ là nể mặt a tỷ thôi.”