“Chuyện này cũng đúng.”
Từ Phúc không phủ nhận.
Trước khi đến, hắn cũng cho rằng là trận chiến hung hiểm chín chết một sống, kết quả không nghĩ tới lại được phân phối cho một nhiệm vụ nhẹ nhàng như vậy, chỉ cần trông coi lương thực, chuyện đánh giặc căn bản không tới phiên mình.
Hơn nữa thành trì mà hắn phụ trách, vị trí địa lý cực kỳ ưu việt, phía trước có Xuân Thu phủ ngăn cản, phía sau đều là người mình, ngay cả trên trời cũng có người phụ trách cảnh giới, có thể nói là nằm trong tầng tầng bảo vệ, gần như không có khả năng gặp phải địch tập kích.
Chiếu theo cách này, chỉ cần ở đây thêm mấy tháng, là có thể trở về lĩnh phần thưởng treo thưởng, quả thực là không tốn chút sức lực nào.