Cây cung này dài hơn sáu thước, cao ngang thân người, thoạt nhìn, giống như hai chiếc gạc hươu ghép lại.
Thân cung uốn lượn theo cấu trúc phân nhánh đặc trưng của gạc hươu, mỗi đầu nhánh đều ngưng tụ linh quang, bề mặt khắc đầy Trục Nguyệt phù văn, giữa các khe hở phù văn khảm nạm mảnh vỡ vẫn tinh, bên trong còn phong ấn tinh huyết của Bạch Linh Huyền Lộc, theo linh lực của người cầm cung mà dao động sáng tối, tựa như sao trời lấp lánh.
Còn dây cung, lại là một sợi tơ bạc cực kỳ mảnh, dường như chỉ cần chạm nhẹ liền đứt, nhưng sự thật hoàn toàn ngược lại.
Trần Tam Thạch lắp một con Phệ Pháp Thiền, nhắm cung về phía vầng trăng tròn trên bầu trời đêm bên ngoài Dạ tửu quán, từ từ kéo căng dây cung.
"Ông --"