Trấn Hồn Chung lại một lần nữa chụp xuống.
Toại Lê trưởng lão phát ra một tiếng gầm rú như mãnh thú hồng hoang, cự phủ tỏa huyết quang rực rỡ, như sao băng rơi xuống, hung hãn đâm vào Trấn Hồn Chung.
Ầm ầm ầm ——
Trải qua nhiều lần giao tranh, Trấn Hồn Chung cuối cùng cũng đã tới giới hạn, vỡ tan như đồ sứ, sau đó hóa thành một đạo lưu quang rơi vào tay Thiên Vũ.
Chỉ thấy Phù bảo đã hư hại nặng, trở nên tối tăm mất hết linh quang, hoàn toàn biến thành một tờ giấy vụn.