"Tôn Đốc Sư." Bùi Thiên Nam cười gượng: "Vãn bối vẫn phải nói một câu, chuyện của Ninh Trường Quần, tuy hắn gây loạn tuyển phong tội đáng chết vạn lần, nhưng đối với việc Đốc Sư 'tiền trảm hậu tấu', bệ hạ vẫn còn có chút tức giận, chỉ là nể tình ngài lập nhiều công lao nên mới không truy cứu, nếu như lại..."
Tôn Tượng Tông làm như không nghe thấy, gằn từng chữ nói ra: "Bảo ngươi lại đây, thì lại đây."
"..."
Bùi Thiên Nam đưa tay sờ vào thắt lưng, sau khi xác định có mang đồ vật theo người, coi như có chút tự tin.
Hắn được sắp xếp ở sát vách Lương Châu là vì cái gì, chẳng phải là để đề phòng Tôn Tượng Tông nổi điên sao, ít nhiều cũng có chút chỗ ỷ vào.