Diệp Phượng Tu hơi nhíu mày, cũng không để ý tới, chỉ nhìn về phía góc tường, nơi đó có một vật dài hình chữ nhật được bọc trong vải thô.
"Cái gì thế."
Mông Quảng Tín chạy tới cầm lên, giật tấm vải ra, một cây ngân thương mới toanh ánh vào trong mắt.
Cây thương này dài hơn một trượng, đầu trường thương một thước ba tấc, lưỡi thương ba tấc, làm bằng thép tinh luyện pha lẫn vàng, chỉ cần nhìn bằng mắt thường cũng có thể cảm nhận được sự sắc bén vô song.
"Thứ này cũng phải đến bảy tám ngàn lượng bạc nhỉ?"