“Tào Khải, ta vẫn luôn tò mò một vấn đề.”
Tôn Tượng Tông từ từ mở mắt, phát ra giọng khàn khàn: “Ngươi ngủ ngon không?”
“…”
Tào Khải cầm chén trà tay khựng lại, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm.
“Thôi đi, lão phu hỏi thừa rồi.”
“Tào Khải, ta vẫn luôn tò mò một vấn đề.”
Tôn Tượng Tông từ từ mở mắt, phát ra giọng khàn khàn: “Ngươi ngủ ngon không?”
“…”
Tào Khải cầm chén trà tay khựng lại, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm.
“Thôi đi, lão phu hỏi thừa rồi.”
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất