CHƯƠNG 4978: GIẾT MỘT TRĂM VẠN Cứ thế đi tới, Lục Ly liên tục té ngã, sau mấy chục lần ngã sấp mặt, hắn lại lần nữa ngã nhào, sau lần này rốt cuộc không bò dậy nổi nữa.
Hắn không ngừng giãy dụa, không ngừng muốn bò lên, đáng tiếc tay chân quá cứng ngắc, cố gắng mãi mà không đứng dậy được.
Vùng vẫy mấy canh giờ, Lục Ly ngừng giãy dụa, nằm co ro trên đất. Hai hàm răng không ngừng va chạm, phát ra tiếng vang “tạch tạch tạch”, tay chân cũng khe khẽ run rẩy, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, trắng bệch cứ như người chết.
Hắn hé mở mắt, bên trong lại là một mảnh sương mù, có vẻ thần chí đã hoàn toàn mơ hồ, miệng môi hắn mấp máy, lại không biết đang nói cái gì.
Gió rét gào thét, tuyết bay rợp trời.