CHƯƠNG 1603: CHÚNG TA LÀ NGƯỜI MỘT NHÀ Vương Khả an ủi nói.
- Vương Khả, ngươi nói vậy có ý gì?
Khương Bính trừng mắt nói.
- Hai đại quan bên kia không ý tứ gì nhỉ? Không thấy ta và U Nguyệt không có ghế ngồi sao? Đứng lên, bê ghế các ngươi đang ngồi lên trước, chúng ta còn phải đàm phán cùng các ngươi đấy, đúng là chẳng có nhãn lực gì cả!
Vương Khả trừng hai quan viên trước mặt.