CHƯƠNG 1677: HẢO BẰNG HỮU CỦA TA Trương Chính Đạo trợn mắt nhìn Vương Khả, ta nào biết ngươi mang nhiều đại lão về chứ? Ta là vô tội!
Nhưng hiển nhiên Trương Chính Đạo không dám nói lời này ra ngoài miệng, chỉ có thể buồn bực đứng nghe răn dạy.
Thiện Hoàng bên cạnh thì đen mặt:
- Ngươi nói cái gì mà thích khách có thể làm chúng ta bị thương?
Chúng ta tề tựu chỗ này, còn có thích khách nào dám đến sao?