CHƯƠNG 1681: KHAI TRƯƠNG MỞ MÀN Đám Nhân Hoàng tức thì trừng mắt nhìn U Nguyệt, mẹ nó, giúp bọn ta tạo điểm nhấn một chút? Có phải chúng ta cần cảm ơn ngươi không?
- U Nguyệt, sao ngươi không nói qua chuyện này với ta?
Thiện Hoàng bực bội hỏi.
- Đâu phải chuyện gì ghê gớm đâu? Một tấm bảng hiệu mà thôi, lại không đáng mấy tiền, chút chuyện nhỏ này cũng đâu cần xin chỉ thị của cha, nhỉ2 Ú Nguyệt cười nói.
Thiện Hoàng: “............ !