CHƯƠNG 941: LINH THẠCH Ngươi đùa ta chắc? Ngươi có biết đoạn thời gian này ta sắp bị bức điên rồi không?
- Vương Khả, ngươi chém gió thế không sợ gió quất gãy lưỡi, tám trăm chín mươi vạn cân linh thạch có thể bức cho Nguyên Anh Cảnh Bạch trưởng lão thành thế này, ngươi lại nói chỉ là việc nhỏ? Ngươi có cần trêu người ta như vậy không?
Phương Sân nghe mà chịu hết nổi, khinh thường nói.
Lúc này, ngay cả Lý Bắc Đấu cũng không biết nên giúp Vương Khả kiểu gì. Tám trăm chín mươi vạn cân linh thạch, thế mà chỉ là việc nhỏ?
- Tám trăm chín mươi vạn cân linh thạch mà thôi, có gì đâu! Các ngươi không kiếm được, không có nghĩa là ta không kiếm được!