CHƯƠNG 1610: SAU LẠI - Các ngươi cũng biết nữ hoàng là một người cuồng sạch sẽ đến cỡ nào, năm đó vì cứu ba người chúng ta, thâm nhập đầm lây, từ trong vũng nước bùn bò tới cứu các ngươi! Vậy mà giờ đây các ngươi vong ân phụ nghĩa!
Triệu Võ Vương dựng đứng cả râu, thở hổn hển nói.
- Ai vong ân phụ nghĩa? Lão Triệu, lúc trước nếu không phải hai người các ngươi tranh giành nữ hoàng với ta, nơi nơi chốn chốn đề phòng ta tới gần nữ hoàng, ta đã sớm cưới nữ hoàng rồi. Nếu không phải vậy ta cũng sẽ không cho hỗn đản kia chiếm được tiện nghi! Ta phi, hai người các ngươi đều là hỗn đản!
Tiền Võ Vương trừng mắt nói.
- Mẹ chứ, ba người chúng ta, ta là người có quan hệ tốt nhất với nữ hoàng, tối hôm đó đêm đen trăng sáng, thiên thời địa lợi, nữ hoàng đã dựa ở trên vai ta. Vậy mà cuối cùng lại bị các ngươi phá hồng chuyện tốt!