CHƯƠNG 1793: TA CẦN MỘT CÁI CỚ Hai vị hoàng thượng cũng mong chờ. Lúc này hai người họ đều như có mục đích riêng của bản thân, như là không quan tâm tới thắng thua, chỉ muốn phá vỡ thế cân bằng này. Vì vậy đối với Vương Khả cũng không có yêu cầu tuyệt đối gì.
Hai người không quan tâm nhưng Vương Khả không thể không quan tâm. Các người tùy tiện nói chuyện, nhưng đối với ta thì lại là mệnh lệnh đó!
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Vương Khả đột nhiên nhìn về phía Trương Chính Đạo hai mắt sáng lên. Cũng không nói ra tiếng nào, chỉ phát ra khẩu hình.
- Đánh ta!