CHƯƠNG 1959: LONG NGỌC DUNG LUYỆN ĐẠI ĐẾ VỊ Có thể ngăn cản Thiện Hoàng là nhờ điều động lực lượng của Địa Ngục Âm Hàn mà thôi, tiếp đó, đôi tay Vương Cô Sơn đang bị Thiện Hoàng kiềm chế, không phân ra được, càng quan trọng hơn là, Vương Cô Sơn không tưởng tượng nổi, một Nguyên Thần Cảnh cư nhiên dám tát hắn một cái? Này, này, sao có thể?
Vương Cô Sơn trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, nhất thời ngây ra, chẳng lẽ ta bị trấn áp ngàn năm, thế đạo thật sự thay đổi rồi?
Một Nguyên Thần Cảnh cũng dám tát Tiên Nhân một cái?
Vẻ mặt Thiện Hoàng cũng méo mó một trận, Vương Khả này...
ta đúng là đã xem thường ngươi, ngươi thật dũng cảm! Dám tát Vương Cô Sơn? Còn tát trước mặt bao nhiêu người? Mẹ nó, cho dù ta muốn che chở ngươi cũng che không nổi, ngươi, ngươi, ngươi đây là chết chắc rồi?