CHƯƠNG 2105: CHO CHÚNG TA MỘT CƠ HỘI ĐI Từ đầu tới cuối, Ma Tứ vẫn luôn gọi Vương Khả là “các hạ”, chứ không hề gọi hắn là tiểu lão gia, đây cũng được xem như là một kiểu đề phòng. Có điều là, đối với Vương Khả mà nói thì kiểu phòng bị này lại là một chuyện tốt, suy cho cùng, nếu lúc này đã lập tức tin rằng mình là đồ đệ của Đại Ma Vương, vậy thì phô trương quá rồi.
Sau một hồi gây khó dễ, Vương Khả khe khẽ thở dài, nhìn về phía Ma Tứ:
- Được rồi, Ma Tứ huynh đã khách khí như vậy, thế thì ta cũng tiết lộ một câu, ngươi..., haiz, tướng ăn của ngươi có chút khó coi quá rồi!
- Hả?
Ma Tứ chợt nhíu lông mày: