Ban đêm.
A Giang và một chàng trai trẻ tên Lưu Tuấn, người đã làm người hầu trong biệt thự Nhan gia hơn năm năm, đang di chuyển trên hành lang.
Hành lang được bao phủ bởi các dây chuông treo khác nhau, bọn họ vô cùng cẩn thận tránh né các sợi dây tránh cho chuông vang lên.
Nhan tiên sinh đặc biệt nhắc nhở họ nếu nghe thấy tiếng chuông mà không chạm vào sợi tơ thì lập tức dùng bộ đàm báo cáo cho ông ta biết. Đúng vậy, không phải bằng điện thoại di động mà bằng bộ đàm. Nhan tiên sinh đặc biệt nhấn mạnh sau khi chuông reo, phải báo ngay cho ông qua hệ thống liên lạc nội bộ, không được chậm trễ dù chỉ một giây.
“ Bây giờ là bảy giờ.”