Sau khi xoa dịu âu Dương, Động Hư Tử mang theo âu Dương đi ra từ bên trong không gian chỉ có một màu trắng kia. Nhìn thấy vẻ mặt của âu Dương một lần nữa trở nên bình tĩnh, Tuệ Trí mới nhìn về phía Động Hư Tử với vẻ hài lòng.
Động Hư Tử cười ha hả rồi nói với Tuệ Trí: "Tiểu hòa thượng, ngươi làm rất tốt, toàn bộ Phật môn dưới sự dẫn dắt của ngươi đã trở nên vui vẻ phồn vinh như vậy, đó đúng thật là bản lĩnh của ngươi!"
"A Di Đà Phật, đó đều là sự thể hiện đồng lòng từ trên xuống dưới của Phật môn, cũng không phải là một mình tiểu tăng làm ra!" Tuệ Trí niệm một tiếng Phật hiệu rồi tỏ ra khiêm tốn mà nói.
Thật đúng là đã đánh giá thấp tên hòa thượng nhỏ ở trước mắt, chính Động Hư Tử cũng phải nhìn Tuệ Trí ở trước mắt này với một cặp mắt khác. Khi ở Thanh Vân tông, Động Hư Tử chẳng qua là cảm thấy Phật môn rốt cục thật vất vả cũng thu được một hạt giống tốt.
Không nghĩ tới hạt giống này đã lập tức trở thành trụ cột của Phật môn rồi.