Mà ba người âu Dương cấp tốc lên đường không kể ngày đêm từ Thanh Vân tông bay theo phương hướng bùa hộ mệnh vỡ vụn, dù là ba người bay nhanh như chớp, cũng đi mất gần hai ngày một đêm.
“Rốt cuộc Tiểu Bạch này đang chứng đạo gì? Sao lại chạy xa như vậy? Đây là sắp đến biên giới Đông hải rồi sao?” Trần Trường Sinh một đường bay nhanh hứng gió bụi lộ ra vẻ mệt mỏi, nghi hoặc.
“Chứng đạo? Chứng đạo gì?” âu Dương hỏi ngược lại.
Trần Trường Sinh giải thích: “Đại sư huynh, trong lúc ngươi hôn mê, Tiểu Bạch nói đạo của mình không ở Thanh Vân tông, mà là ở phương xa, cho nên trong lúc ngươi hôn mê đã rời khỏi Thanh Vân tông, xuống núi tìm đạo.”
“Tìm đạo? Phong thần?” Trong lòng âu Dương kinh ngạc, bây giờ thiên hạ thái bình, Tiểu Bạch đi đâu phong thần chứ?