Hồ ly con xác định nàng không nhìn lầm, nàng quá quen gương mặt của cha thì sao có thể không nhận ra chứ?
Đạo sĩ mặc áo bào xám đưa lưng về phía nàng là Hồ Vân!
Không còn sự đùa giỡn, cũng không còn nét mặt tươi cười, gần gũi của lúc trước. Trên mặt chỉ có buồn bã, hai mắt đỏ hoe.
Hồ Đồ Đồ chỉ nhìn một chút đã đau lòng. Nàng không biết cha đã trải qua chuyện gì nhưng lúc nàng nhìn thấy Hồ Vân thì có thể cảm nhận được cha trải qua một chuyện đau khổ nhất cuộc đời.
Chuyện đau khổ nhất là đau đến không thể nói rõ, thế giới trong mắt người đó đã mất đi màu sắc vốn có, nó chỉ còn lại màu xám ảm đạm.