Lãnh Thanh Tùng rời khỏi thế giới này, tiến vào cung điện kêu gọi hắn trong Hỗn Độn. Dù đã trải qua rất nhiều năm nhưng cung điện này vẫn huy hoàng như lúc ban đầu, thời gian vẫn chưa để lại bất cứ dấu vết gì cho nó.
Lãnh Thanh Tùng tuổi già sức yếu bước lên bậc thang, nhìn xà treo trống rỗng phía trên cung điện, hắn vung tay lên, một bảng hiệu xuất hiện giữa cung điện.
"Thái Hư Cung "
Đối với Lãnh Thanh Tùng bây giờ thì thuật pháp và đạo trên thế giới này không còn bí mật gì trong mắt hắn, bất cứ việc gì cũng thành hiện thực dựa trên suy nghĩ của hắn.
Hắn làm thanh kiếm mạnh nhất thế giới này, làm chủ sát phạt thì không nên tùy tiện xuất hiện ở thế giới kia. Bởi vì nếu hắn xuất hiện thì sinh linh thế giới kia sẽ dễ dàng xảy ra sự cố. Quan trọng là, hắn cũng không biết vì sao mình làm thanh kiếm mạnh nhất thế giới nhưng lại rất chán ghét thế giới đó.