Cơn đau dữ dội khiến Cương Thi Vương không thể chống cự, lăn lộn trên mặt đất, giống như một đứa trẻ ngỗ nghịch đốt phá từ đường, đang phải chịu sự trừng phạt vô cùng thảm khốc.
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Từng roi từng roi quất xuống, nỗi đau đó không lời nào tả xiết.