Nghe Lý Trường Châu nói xong, Lý Nguyên lập tức nghĩ đến chuyện có rất nhiều công ty giải trí ký hợp đồng thực tập sinh.
Lúc đại minh tinh đổi công ty quản lý, hợp đồng thường sẽ có nhiều đãi ngộ tốt.
Còn thực tập sinh đấy hả? 9:1 cũng đã là tốt lắm rồi.
Thậm chí còn có rất nhiều công ty quản lý không định bồi dưỡng thực tập sinh, mà định kiếm tiền từ phí vi phạm hợp đồng của thực tập sinh.
“Đừng lo lắng.”
Trong hình chiếu trên quầng sáng, Lý Trường Châu dường như biết Lý Nguyên đang lo lắng cái gì, cười nói: “Võ giả gom hết sức mạnh cá nhân vào người mình. Võ giả càng mạnh sẽ càng khó bị hạn chế, cường giả đỉnh võ đạo còn có được sức mạnh hủy thiên diệt địa… Vậy nên dù có ký hợp đồng trước thì cũng không xấu xa như con tưởng tượng đâu.”
“Đối với con mà nói, ký hợp đồng trước có lợi lớn hơn tệ.” Trên mặt Lý Trường Châu hiện lên vẻ mất mát hiếm thấy. Ông thở dài nói: “Đều do chú thím không đủ năng lực.”
“Chú đừng nói vậy. Chú thím đã làm đủ nhiều vì con rồi.” Lý Nguyên cắt ngang lời nói của Lý Trường Châu, hỏi: “Chú, bây giờ con nên làm gì?”
“Ý của chú Chung con là muốn tự mình nói chuyện với con.” Lý Trường Châu nói: “Chú đoán là chú ấy muốn xem xét cụ thể thiên phú võ đạo của con… Đây là chuyện tốt.”
“Con hẹn thời gian gặp mặt với chú Chung đi.”
“Có điều, dù bọn họ có ra điều kiện gì thì con cũng đừng đồng ý. Chờ nói chuyện xong, con hãy liên lạc với chú.” Lý Trường Châu dặn dò: “Con mới vừa tròn mười bảy tuổi… Con có thiên phú về võ đạo, nếu tiếp tục nỗ lực, có khi võ điện Tinh Hỏa cũng sẽ tìm con nói chuyện.”
“Ngoài ra, con bước lên bảng Thiếu Niên Lam Tinh, chắc là quốc gia cũng sẽ thông qua trường học tìm con, có khi sẽ đặc chiêu con.”
“Con cứ suy nghĩ cho kỹ trước đi. Chú cũng sẽ đi liên hệ với bạn học hỏi thăm tình huống.”
“Đây chính là quyết định ảnh hưởng cả cuộc đời con.”
Lý Nguyên gật đầu.
Cậu nghe hiểu rồi. Hiện giờ, chuyện cậu cần phải làm là bày ra thiên phú của mình, sau đó lựa chọn bên nào có đãi ngộ cao để ký hợp đồng.
“Được rồi, hôm nay nói đến đây thôi, chỗ chú sắp bắt đầu làm việc rồi.” Lý Trường Châu cười nói.
Cuộc gọi kết thúc.
“Đặc chiêu?”
“Võ điện Tinh Không ký hợp đồng trước thời gian?” Lý Nguyên buông đồng hồ thông minh ra, lẩm bẩm một mình, bình tĩnh lại: “Đừng sốt ruột.”
“Mình thức tỉnh Tâm Linh Thần Cung mới một năm thôi.”
“Mãi cho đến ngày thi đại học, theo tinh thần lực tăng lên, kỹ nghệ võ đạo của mình sẽ tiến bộ nhanh hơn nữa, trình độ khống chế thân thể cũng sẽ cao hơn.” Ánh mắt Lý Nguyên sáng bừng lên: “Vậy thì hiệu suất tu luyện Bàn Thạch tu hành pháp cũng sẽ cao hơn.”
“Dù không thể tu luyện tu hành pháp cấp cao thì tốc độ tiến bộ tố chất thân thể của mình cũng không chậm.”
Một năm qua, tố chất thân thể của Lý Nguyên tiến bộ càng lúc càng nhanh, nhanh hơn cả đa số học sinh lớp tinh anh.
Vì sao vậy?
Vì kỹ nghệ võ đạo của cậu tăng nhanh theo tốc độ tu luyện Quan Đại Nhật Tinh Không!
“Luyện thương thôi.”
Lý Nguyên bình tĩnh lại, lấy một cây thương trên kệ binh khí bên cạnh ra, bắt đầu luyện tập thương pháp.
Hơn một tiếng sau.
[Cảnh giới thương pháp của cậu từ 48% cấp ba tăng lên 49% cấp ba]
“Bình thường mình luyện tập thương pháp trong hiện thực. Đến cuối tuần mình đi mài giũa trong chiến đấu giả thuyết. Quả nhiên, kết hợp cả hai loại thì hiệu quả sẽ tăng nhanh.” Lý Nguyên nở nụ cười: “Từ khai giảng đến bây giờ, thương pháp cấp ba đã tăng gần 20%.”
Chưa đến một tháng đã có loại tiến bộ này, dù có nói ra thì chắc sẽ không ai tin nổi.
…
Võ điện là một tổ chức vô cùng đặc biệt.
Nó có chút giống tập đoàn đa quốc gia, nhưng lại không cùng một cấp bậc.
Phân bộ ba võ điện lớn có tính độc lập cao tại mỗi một quốc gia.
Cơ quan bình thường không có quyền quản lý phân bộ. Chỉ có cơ quan võ đạo mới có quyền quản lý phân bộ.
Phân điện của võ điện Tinh Không tại khu Quan Sơn.
Đây là một tòa nhà hình vòm cao mười hai tầng có diện tích cực kì lớn, lớn hơn rất nhiều so với khu phức hợp thương mại thông thường, nằm khá gần với Trường Trung Học Số 1 khu Quan Sơn.
Trong một văn phòng ở lầu mười hai có trang hoàng rất xa hoa.
“Cốc~ cốc~” Có tiếng gõ cửa vang lên.
“Chủ nhân, là ‘Chung Thành’ võ giả cấp một.” Một giọng nói hòa nhã quanh quẩn trong văn phòng.
“Mở cửa, để ông ấy vào!” Một giọng nữ có vẻ lạnh băng truyền ra từ trong phòng nghỉ.
Cạch… Cửa mở ra.
Một người đàn ông trung niên mặc bộ tây trang màu đen đi vào văn phòng, đứng ở giữa văn phòng, gật đầu chào hỏi: “Tống điện chủ.”
Nếu là thành viên nội bộ phân điện khu Quan Sơn của võ điện Tinh Không là sẽ biết ngay chủ nhân của văn phòng là ai. Đó là Tống Y – một trong ba vị phó điện chủ phân điện khu Quan Sơn.