TRUYỆN FULL

[Dịch] Cao Võ Kỷ Nguyên

Chương 62: Hứa Bác bị sốc!(2)

“Vậy thầy Hứa dẫn đường đi.” Hiệu trưởng Đàm thuận thế cười nói.

“Mời đi bên này.” Hứa Bác dẫn đầu.

“Hôm nay thầy Hứa bảo mình đến đây, còn dặn đừng đi đâu cả để làm gì vậy?” Lý Nguyên thầm nói, tầm mắt đảo qua ba học sinh khác.

Hai học sinh lớp 11, một học sinh lớp 10, cộng thêm Lý Nguyên nữa là trong phòng võ đạo có bốn người, cả đám đều không quen biết nhau.

“Ơ?” Lỗ tai Lý Nguyên run nhẹ. Cậu nghe thấy tiếng ồn ào truyền đến từ cuối hành lang, trong đó có giọng nói của thầy Hứa Bác.

“Vạn điện chủ?” Đây là một cách xưng hô mà Lý Nguyên nghe được.

Cậu còn chưa kịp suy nghĩ thì rất nhanh sau đó, đám người Hứa Bác, Vạn điện chủ, hiệu trưởng Đàm đi vào phòng võ đạo.

Đối mặt với cảnh tượng này, ba học sinh khác đều có vẻ khẩn trương, chỉ có một mình Lý Nguyên là chuẩn bị sẵn tâm lý nên bình tĩnh nhất.

“Vạn điện chủ là điện chủ của võ điện Tinh Không hay là võ điện Tinh Hỏa?” Khóe mắt Lý Nguyên dừng trên người người đàn ông trung niên đồ Đường. Trong tầm mắt xuất hiện tin tức văn tự.

[Nhân vật mục tiêu có cấp bậc sinh mệnh vượt qua cực hạn cảm ứng (Cực hạn cảm ứng của cấp bậc sinh mệnh hiện nay là cấp 16.9)]

Đối phương dẫn đầu đám người, trang phục rất đặc biệt, rõ ràng là có địa vị cao nhất đám người.

Huống chi, cậu chỉ nhìn người đàn ông trung niên đồ Đường một cái thôi mà đã cảm giác được một loại nguy hiểm cực điểm, nhất là đôi con ngươi kia, nhìn có vẻ bình tĩnh, thực tế lại giống như lưỡi đao, khiến người ta vô thức né tránh.

“Đúng là một vị võ giả lợi hại, có khi còn mạnh hơn cả thầy Hứa.” Lý Nguyên giật mình.

Mỗi lần cậu dùng Thần Cung tra xét giao diện đều sẽ tiêu hao tinh thần, tra xét nhiều lần sẽ cảm thấy mệt mỏi, giống như trải qua nhiều trận chiến đấu giả thuyết, vậy nên bình thường cậu rất ít dùng.

“Điện chủ võ điện? Bảo hiệu trưởng và thầy Hứa cùng đi? Tới đây làm gì vậy?” Lý Nguyên suy nghĩ lung tung, đồng thời hô lên cùng với ba học sinh khác: “Hiệu trưởng. Thầy Hứa.”

Còn vài vị phó hiệu trưởng? Đám người Lý Nguyên chỉ biết mặt và biết là lãnh đạo của trường học chứ không biết họ gì, vậy nên không gọi.

“Ừ.”

“Các em nghe đây, hôm nay là một cơ hội rất quan trọng đối với các em, lát nữa các em hãy thể hiện tố chất thân thể và kỹ nghệ võ đạo của mình.” Hứa Bác nói: “Hùng Nghị Phàm, em lên trước, kiểm tra ba loại về thân thể.”

Kiểm tra ba loại là kiểm tra khí huyết sinh mệnh, kiểm tra lực đấm và kiểm tra tốc độ bùng nổ.

Học sinh lớp 10 lập tức bước vào phạm vi kiểm tra của máy kiểm tra khí huyết sinh mệnh…

Vạn điện chủ không quan tâm lắm. Ông ta dường như có điều phát hiện, vô thức nhìn về phía Lý Nguyên, nhỏ giọng hỏi: “Thiết Tháp, em học sinh đó tên gì vậy?”

Hứa Bác thấy ánh mắt của Vạn điện chủ, nói: “Tên là Lý Nguyên. Lão Vạn, ông cảm thấy không tệ hả?”

“Lý Nguyên?” Vạn điện chủ chớp mắt, dường như nhớ tới gì đó, cười nói: “Để xem thử đã.”

“Ừ.” Hứa Bác gật đầu.

Rất nhanh sau đó, ba học sinh lớp 10, 11 kiểm tra xong. Số liệu thân thể của bọn họ dù đặt ở lớp tinh anh cùng khối cũng ở mức trung bình cao. Nhưng cũng chỉ có thế mà thôi, không đủ để Vạn điện chủ thay đổi suy nghĩ.

Cuối cùng, mọi người đều nhìn về phía Lý Nguyên.

“Em ấy chính là Lý Nguyên hả?”

“Tôi có nghe nói về em ấy rồi.”

“Dường như kỹ nghệ võ đạo khá tốt.”

“Có điều, em ấy đã lên lớp 12 rồi mà còn chưa thức tỉnh linh tính võ đạo nữa, khả năng ký hợp đồng trước thời gian không cao.” Vài vị lãnh đạo trường học nhỏ giọng thảo luận. Bọn họ không biết Lý Nguyên đã bước lên bảng Thiếu Niên Lam Tinh, nhưng đã từng nghe đến cái tên Lý Nguyên rồi.

Sau khi đánh thắng Lâm Lam Nguyệt trong chiến đấu giả thuyết, Lý Nguyên xem như nổi tiếng trong trường học.

“Lý Nguyên, lên đi.” Hứa Bác trầm giọng nói: “Nghiêm túc một chút, bày hết thực lực của em ra đi.”

Trong bốn học sinh lớp bình thường mà mình lựa chọn, Hứa Bác coi trọng Lý Nguyên nhất.

Hoặc là nói ở trong mắt ông, Lý Nguyên là người có hi vọng ký hợp đồng với võ điện nhiều nhất.

“Vâng ạ.”

Lý Nguyên gật đầu, bước vào trong vòng tròn màu bạc ở giữa phòng võ đạo. Vòng tròn là phạm vi kiểm tra kỹ nghệ, đồng thời là phạm vi cảm ứng của máy kiểm tra khí huyết sinh mệnh.

Ting!

Một luồng sáng đỏ bao phủ toàn thân Lý Nguyên.

Ba giây sau.

Trên màn hình cuối phòng học hiển thị số liệu:

“Lý Nguyên (học sinh), tố chất thân thể: cấp 6.9 (kiểm tra lần trước là cấp 6.5)”

“Nhật ký số liệu: ngày 5 tháng 9: cấp 6.5”

“Nhật ký số liệu: ngày 25 tháng 6: cấp 6.0”

“Cấp 6.9? Tăng thêm 0.4 cấp so với tháng trước?” Trong mắt Hứa Bác hiện lên vẻ ngạc nhiên. Ông rất là sốc mà nhìn về phía Lý Nguyên.

“Thú vị!” Vạn điện chủ nở nụ cười.