Ánh nắng rực rỡ xuyên qua kẽ lá, lưu lại từng đốm sáng trên thảm cỏ trong rừng.
An Tâm ngồi trên tảng đá bên dòng suối nhỏ, nàng đang giảng đạo cho một đám thiếu niên, thiếu nữ, giọng nói của nàng vô cùng êm tai, ngay cả chim trên cây cũng nghiêng đầu lắng nghe.
Nàng đã giảng nửa ngày, sự kiên nhẫn của nàng so với trước kia càng tốt hơn, trên mặt luôn nở nụ cười ôn nhu.
Thấy các đệ tử Càn Khôn Giáo đã chìm đắm trong đạo pháp, An Tâm quay đầu nhìn lại, không thấy bóng dáng Cố An, nhưng nàng tin rằng sư phụ vẫn còn ở đây.
Sự thật đúng là như vậy.