Nghe vậy, Thẩm Chân khẽ cười: "Mỗi người có một số mệnh, tu luyện không phải là mệnh của ta, ta thích đọc sách viết sách hơn, biết đâu có ngày nào đó ta lại đắc đạo trong sách thì sao, ai nói nhất định phải hấp thụ linh khí đất trời mới có thể đắc đạo, ta xem xét các loại sách, từ cổ chí kim, hình như không có nạp khí tu sĩ nào sống đến ngày nay."
Cố An không khỏi nhìn nàng với ánh mắt khác, đúng là dám nghĩ thật.
Hai người trò chuyện thêm một lúc nữa, Thẩm Chân chuẩn bị rời đi, Cố An đứng dậy tiễn biệt.
Xuống dưới lầu, nàng gọi ra một thanh phi kiếm, phóng mình lên kiếm, để lại một câu rồi bay về phía chân trời: "Cố công tử, ta sẽ thiết lập động phủ của mình ở gần đây, sau này có rảnh thì thường xuyên giao lưu nhé."
Cố An nhìn bóng dáng rời đi của nàng, trên mặt nở nụ cười.