Thấy Cố An đi từ cửa thung lũng đến, Ngộ Tâm vội chạy lại.
Lục Cửu Giáp cũng đang theo các đệ tử tạp dịch luyện tập, bây giờ hắn là cánh tay đắc lực của Ngộ Tâm, hắn chỉ đứng từ xa nhìn Cố An, chứ không đi đến.
Mặc dù đã trở về được vài năm, nhưng Lục Cửu Giáp vẫn không dám đối mặt với Cố An, có thể không gặp thì hắn cố gắng không gặp, vì hắn cảm thấy mình có lỗi với Cố An.
Cố An đã ném cho hắn biết bao đan dược, kết quả hắn đi sai đường, cuối cùng trở thành phế nhân, bây giờ nghĩ lại hắn vẫn cảm thấy hối hận.
Thậm chí hắn còn cảm thấy mình gặp phải kết cục như vậy là đáng đời, dù sao thì ở Trừ Ma Đường hắn cũng đã làm không ít chuyện xấu, tội ác tày trời.